Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Ý Lan

Ca sĩ Ý Lan: "Định mệnh đã đặt tôi vào nghiệp ca hát"


33 tuổi Ý Lan mới bắt đầu đứng trên sân khấu chuyên nghiệp, thỏa mãn ước mơ và đam mê từ thuở nhỏ.

Gặp Ý Lan sau hai tháng từ lần trở về trước để tham gia một event vào ngày 30-1, tôi bắt gặp vẻ hân hoan trên gương mặt chị. Bằng chất giọng Hà Nội nhẹ nhàng, Ý Lan chia sẻ: “Tôi thật xúc động trước tình cảm của người hâm mộ trong nước. Lần nào về, tôi cũng được chào đón nồng hậu. Yêu quá mất thôi”.

Dù hơi mệt, sau khi tập với ban nhạc ở phòng trà Không tên, nhưng chị vẫn dành cho chúng tôi một buổi trò chuyện thân mật. ý Lan chọn cho mình chỗ ngồi sát cửa kính nhà hàng trên tầng 18, khách sạn Sofitel TP.HCM, để ngắm thành phố từ trên cao.

“Từng đến rất nhiều thành phố hiện đại nhưng lần nào về Việt Nam tôi cũng thích ngắm thành phố, Không phải nói để lấy lòng người khác nhưng tôi rất yêu Sài Gòn. Nơi này để lại trong tôi nhiều kỉ niệm tuổi thơ. Mỗi lần trở về, tôi lại thấy lòng nôn nao hồi hộp lắm”, chị cho biết.

Đam mê ca hát có trong máu thịt

Câu chuyện bắt đầu bằng những ký ức tuổi thơ với người mẹ nổi tiếng: nữ danh ca Thái Thanh.

Ngày còn bé, chị em ý Lan được mọi người chú ý, thầy cô yêu mến vì có mẹ Thái Thanh là ca sĩ nổi tiếng. Đi đến đâu, ai cũng bảo con gái mẹ Thái Thanh đấy ư và dành cho chị em nhiều tình cảm. Được theo mẹ đến các phòng trà, sân khấu xem mẹ hát nên âm nhạc như ngấm vào người chị từ bao giờ chẳng biết. Ngay từ năm sáu tuổi, chị đã nghỉ ngày, Ý Lan nghêu ngao hát những ca khúc của người lớn.

“Năm tôi 3 tuổi, bố mẹ chia tay nhau. Đây là biến cố lớn nhất trong cuộc đời chúng tôi. Mùa Giáng sinh năm ấy, khi mẹ tôi hỏi muốn được ông già Noel tặng gì, tôi đã nói: Con muốn bố về nhà ở với tụi con. Câu nói ấy khiến mẹ Thái Thanh quay đi và nuốt nước mắt vào trong”.

Ý Lan chưa bao giờ thấy bố mẹ lớn tiếng hay nói nặng nhau trước mặt con cái. Chính vì điều này, nên dù không còn sống chung nhưng chị vẫn rất yêu bố.

Vì mẹ, gia đình dẹp bỏ đam mê

Năm Ý Lan 13 tuổi, bác Phạm Duy sang nhà nói với nữ danh ca Thái Thanh: “Bé Lan hát hay nên cho theo nghề hát cùng với Thái Hiền nhà anh, em nhé!”.

Thế nhưng, mẹ Thái Thanh nhất quyết từ chối vì không muốn con gái theo nghề hát mà chị học hành đến nơi đến chốn và có nghề nghiệp khác.

Ý Lan và Thái Hiền chơi thân với nhau như chị em ruột. Nghe tin Thái Hiền được đi hát còn mình lại không, chị cảm thấy rất buồn và khóc như mưa. Chị còn nhớ như in lời mẹ thủ thỉ với con gái: “Nghề hát rất cực khổ chứ không sung sướng như con thấy đâu. Mẹ không muốn con gái mẹ khổ nên không cho con đi hát. Nếu chọn nghề này, con phải đứng ở vị trí đầu, còn nếu không nên chọn nghề khác”. Chị đắn đo với lời dạy dỗ của mẹ.

Vốn thương mẹ nên Ý Lan đã cất niềm đam mê ca hát vào trong lòng, học hành rất nghiêm túc. Điểm số các môn học của Ý Lan rất cao. Chị chọn nghề bác sĩ làm mục tiêu vì thích câu “Lương y như từ mẫu”

Dù không được đi hát nhưng niềm đam mê vẫn luôn có trong máu của ý Lan. Không được hát trên sân khấu thật, chị leo lên bàn ăn cơm để đứng hát. Các chương trình văn nghệ trong trường phổ thông đều có sự tham gia của ý Lan. Một lần, chị đại diện trường Nguyễn Bá Tòng tham gia cuộc thi ca hát giữa các trường. Hôm đó, Ý Lan đã trình bày ca khúc của Quê hương của nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu. Lần đó, chị gây sửng sốt cho nhạc sĩ Ngọc Chánh, trưởng ban nhạc Shortguns ngày xưa. Ông tưởng chừng như đang nghe tiếng hát của Thái Thanh.

Sau đêm nhạc đó, nhạc sĩ nhờ nghệ sĩ ưu tú Kim Cương đến nhà xin mẹ cho Ý Lan đi hát. Thế nhưng Thái Thanh từ chối vì muốn con gái chú tâm vào chuyện học hành.

Năm 19 tuổi, cuộc đời Ý Lan rẽ sang một bước ngoặt đầy bất ngờ khi chị quyết định lấy chồng trước sự ngỡ ngàng của nhiều người trong gia đình. Dù mẹ ra sức ngăn cản nhưng bản tính “cứng đầu”, chị vẫn làm theo tiếng gọi của tình yêu.

Ý Lan nhớ lại: “Lúc ấy, mình còn quá trẻ nên chỉ nghĩ đã yêu thì phải lấy nhau thôi. Có lẽ mẹ Thái Thanh nghĩ con gái lấy chồng sẽ từ bỏ ý định theo nghề hát nên bà đã gật đầu đồng ý”.

Vừa tròn 20 tuổi, chị sinh đứa con đầu tiên khiến bao nhiêu dự định tương lai đều tạm gác lại. Chuyện chăm con cái chiếm hết thời gian của chị. Có lẽ vì quá yêu trẻ con nên chị sinh liền năm đứa con. Chị kể: “Con cái là của để dành, tôi muốn mình giàu bởi tình mẫu tử nên sinh nhiều con. Hơn mười năm làm mẹ là những ngày bận rộn. Thế nhưng, niềm đam mê ca hát vẫn không ngừng trong tôi. Thói quen làm giìcũng hát vẫn còn đến tận bây giờ. Làm bếp cũng hát, giặt đồ cũng hát, cả khi tắm rửa cho con cũng hát, chính vì thế trong tôi hình thành một cảm giác rất thật khi hát. Chưa có một bài hát nào tôi cố học lời, cứ hát và thuộc lúc nào không biết”.

Bắt đầu sự nghiệp ca hát ở tuổi 33

Năm 1980, chị rời Việt Nam với đứa con gái đầu lòng và bụng bầu gần đến ngày sinh đến ngày sinh nở. Sống trên đất khách, nhờ vốn tiếng Anh và tiếng Pháp, chị nhanh chóng tìm được công việc quản lý nhà hàng trong khách sạn Four Seasons của Mỹ. Có thời điểm, Ý Lan làm hai công việc ở hai nơi, một ngày làm hơn 14 giờ là chuyện thường. Những tưởng, cuộc sống đã dập tắt lửa ca hát trong chị, nào ngờ...

Năm 1989, trung tâm Diễm xưa mời Ý Lan thu hai bài hát Bao giờ biết tương tư và Mười năm tình cũ. Lần này, chị gật đầu vì khao khát được hát một lần.

Khi album vừa phát hành, chị nghe một người bạn nói: “33 tuổi mới bắt đầu đi hát làm sao nổi tiếng được”. Trước lời nhận xét như vậy, chị không buồn hay nản chí. Với Ý Lan, đi hát vào độ tuổi ấy không phải để được nổi tiếng hay mưu sinh mà đơn giản là để thỏa mãn đam mê được ca hát đã giấu kín suốt mấy chục năm qua.

Chỉ bốn tháng sau khi đĩa phát hành, tiếng hát Ý Lan trở nên nổi tiếng như một hiện tượng ở thị trường hải ngoại. Nhạc sĩ Ngọc Chánh đã đàn khi chị hát bài Quê hương năm xưa, cố công tìm để mời chị hát ở vũ trường Ritz, California, Mỹ và chị đã nhận lời.

Ngày xuất hiện trên sân khấu, chị rất giản dị với váy đầm kiểu nữ sinh, áo sơ mi trắng, khuôn mặt không hề đánh phấn hay kẻ mắt chỉ đánh son môi đỏ. thấy vậy, Thái Hằng, vợ nhạc sĩ Phạm Duy, bác ruột của chị, nói với Thái Thanh: “Em phải khuyên bé Lan chăm chút quần áo một tí khi ra sân khấu. Chứ ăn mặc kiểu nữ sinh thế này không được đâu”.

Thế nhưng, phong cách giản dị của Ý Lan vẫn gây ấn tượng mạnh với khán giả. Tên tuổi chị vụt sáng trong làng văn nghệ ở hải ngoại. Các bầu show ở khắp nơi liên tục mời chị.

Ban đầu đi hát, Ý Lan có chồng đi theo hộ tống. Sau đó cuộc hôn nhân đổ vỡ, bố chị thương con gái, đã tháp tùng để chăm sóc.

Chị kể: “Không phải vì đi hát hay trở thành ngôi sao nổi tiếng mà vợ chồng chia tay. Sự rạn nứt đã có từ lâu nhưng đến lúc mâu thuẫn không thể giải quyết được thì chia tay là điều không tránh khỏi. Tôi có thể chịu đựng tất cả nhưng không chịu đựng chuyện động tay chân và những lời nói xúc phạm. Tôi quyết định chia tay vì muốn yên ổn và để con cái không bị tổn thương tâm lý”.

Mất chỗ dựa tinh thần, chị sống hết mình, dành trọn tâm huyết cho âm nhạc. Cho đến bây giờ, khi nói về thành công của con gái, mẹ Thái Thanh chỉ bảo: “Đúng là định mệnh. Ca hát là cái nghiệp mà Ý Lan không thể dứt bỏ”.

Tìm lại hạnh phúc nhờ âm nhạc

Giữa những chuyến đi hết mình cho âm nhạc, chị gặp người chồng thứ hai của cuộc đời mình. Chị chia sẻ với giọng đầy hạnh phúc: “Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của một người trong công ty anh Tuấn. Anh đã hâm mộ tôi từ lâu nhưng không có cơ hội gặp gỡ. Tôi quyết định đi bước nữa vì biết anh là người tử tế và thành thật. Thú vị là sau khi chúng tôi kết hôn, con gái của tôi và con trai của anh cũng nên duyên. Thế là chúng tôi thành sui gia”.

Đến nay, Ý Lan đã thể hiện hơn 1000 ca khúc và đã có hơn 60 CD riêng nhưng cảm xúc với âm nhạc vẫn chưa bao giờ nguôi.

Chưa bao giờ đứng trên sân khấu mà chị không đặt trọn cảm xúc vào từng lời ca tiếng nhạc. Khán giả tìm đến chị, không chỉ đơn thuần là nghe hát mà nghe chị tâm sự. Cũng chính điều này đã tạo cho chị động lực hoàn thành ước mơ, đó là luôn được cất tiếng hát, phục vụ cho khán giả yêu nhạc khắp nơi.

 Ca sĩ Ý Lan làm thông gia với chồng

Sau khi vợ chồng Ý Lan kết hôn, hai con riêng của anh chị cũng xin phép cưới nhau. Thế là họ vừa là vợ chồng, vừa là sui gia của nhau.
Ai từng thưởng thức nữ danh ca Thái Thanh nỉ non với “Tôi yêu tiếng nước tôi…”, bất chợt được nghe Ý Lan hát câu đó sẽ bất ngờ lắm. Bất ngờ vì chị nỉ non cũng không kém mẹ là mấy, và bất ngờ hơn bởi cách nhả từng chữ nghe chừng chị yêu tiếng quê hương mình lắm!



Quả thực vậy, Ý Lan tâm sự, ngày xưa chị thích tiếng Việt đến độ trong chương trình ban Văn 3 năm, chị dành hẳn 1 năm để học văn Việt. Không chỉ giữ cho mình, các con của Ý Lan sinh ra ở hải ngoại, nên chị luôn cố gắng làm sao để các con giữ gìn tiếng Việt, nói và hát được tiếng Việt.

Nữ ca sĩ chia sẻ: “Có đi xa mới hiểu mình nhớ quê hương thật nhiều”. Có lẽ vì nhớ quê, nhớ ngọn rơm gốc rạ miền Bắc, nhớ con hẻm nhỏ của Sài Gòn nên chị vội vã trở về…

“Tự tin” sinh đến 6 người con

- Chị từng tâm sự rằng, mẹ chị không khuyên con gái đi hát. Vậy với con, chị có khuyên các em không nên theo nghề của mẹ?

- Quả thực tôi mê hát từ trong bụng mẹ. Tôi lại lớn lên trong môi trường quá tuyệt vời có bố Lê Quỳnh (tài tử điện ảnh) và mẹ Thái Thanh (danh ca), 5 tuổi đã biết mình thèm làm ca sĩ. Thế nhưng, tôi không được hát. Bố mẹ tôi hiểu rằng, cuộc sống của người nghệ sĩ không đơn giản, không có nhiều thời gian cho gia đình.

Mẹ dặn mấy chị em tôi: “Mẹ muốn các con lớn lên có đời sống bình dị hơn người nghệ sĩ”. Thế nên sự nghiệp ca hát của tôi chỉ thực sự bắt đầu sau khi đã có 5 đứa con và bước vào tuổi 32.

Tuy nhiên, tôi không bao giờ thấy lời của mẹ sai. Mẹ rất đúng khi khuyên các con ăn học, có một nghề cho mình. Thành ra với các con tôi, tất cả 6 cháu thì 4 cháu đã tốt nghiệp đại học. Hai cháu trai út, một cháu chuẩn bị ra trường, còn một cháu đang học lớp 7.

Tôi luôn học ở mẹ Thái Thanh và khuyên các con mình học hành đến nơi đến chốn, phải trang bị một ngành nghề chuyên môn. Tôi không khuyên con mình đi hát nhưng cũng chẳng ngăn cản. Cháu nào cũng mê hát và hát hay cả (cười đầy tự hào).

- Tại sao chị lại “tự tin” sinh đến 6 người con, liệu có quá nhiều khi chị là một ca sĩ?

- Có lẽ bạn thấy Ý Lan quá “cả gan” đúng không? Với người phụ nữ bình thường, 6 người con đã là quá nhiều, với một ca sĩ, có lẽ đó là điều lạ lắm… Nhưng với tôi, bấy nhiêu cháu vẫn không nhiều. Nếu đi hát sớm hơn, có lẽ tôi không dám sinh nhiều con như vậy. Nhưng tôi mê hát và mê con nhiều không thể tả. Các con ngoan là điều làm tôi hạnh phúc nhất.

Đi hát để “bơm sức”, chống chọi bệnh ung thư

- Làm thế nào một người phụ nữ đã 52 tuổi, sinh nhiều con, mắc bệnh khá nặng mà vẫn giữ được sắc vóc như hiện nay?

- Hai điều cùng quan trọng trong cuộc sống của tôi chính là con cái và ca hát. Nếu không có các con, có anh Tuấn (ông xã hiện tại của ca sĩ Ý Lan) bên cạnh chăm sóc, có lẽ tôi không được như hôm nay. Nhiều khi sau đêm diễn, ngồi trên máy bay về nhà, xung quanh chỉ là bóng tối, tôi cô đơn cùng cực. Nhưng lúc đó, tôi nghĩ đến khi mình bước vào nhà, các con đón, rót cho mình ly nước, còn anh Tuấn chờ Lan sẵn với chén súp tự tay anh nấu… Tôi thấy mình thật sự hạnh phúc.

Suốt thời gian tôi mắc bệnh, cuộc sống cũng diễn ra như vậy, tôi được chồng con chăm sóc và trên cả là tình thương từ khán giả.

Bên cạnh đó, tôi có chế độ luyện tập, ăn uống giữ sức khỏe riêng. Biết vợ thích các món ăn nhiều chất bột: các loại bánh bèo, bánh lọc, bún bò… anh Tuấn khuyên tôi giảm bớt các món ăn nhiều bột mà ăn thêm rau quả. Anh ấy còn luôn nhắc tôi đúng giờ trong bữa ăn, uống thuốc.

- Thời gian lúc biết mình bệnh, chị có bị sốc hay stress không?

- Tôi sợ lắm! Bởi nói đến ung thư, ai nghe cũng thấy “tuyệt” rồi! Nhưng là “tuyệt mạng” chứ không phải “tuyệt vời” đâu (nheo nheo mắt lém lỉnh).

Khi mới phát hiện bệnh, tôi không biết đang ở giai đoạn nào, một thời gian sau mới biết. Lúc đầu, tôi không chấp nhận sự thật, toàn nhìn thấy những ngày tới là một sự sụp đổ. Vì vậy, tôi đã chọn cách đi xa. Ba tuần sau đó, tôi đến nơi anh Tuấn ở (San Francisco). Ở đó, tôi bình tâm hơn, bắt đầu thu xếp công việc. Cùng lúc ấy, bác sĩ cho biết bệnh của tôi chỉ mới ở giai đoạn tiền ung thư, không cần hóa trị mà chỉ xạ trị. Tôi mới an tâm hơn và trở về nói chuyện với các con.

Tôi xạ trị mất 2 tháng, mỗi tuần 5 ngày liên tục. Tôi luôn trông đợi đến ngày thứ 6 để được xách vali đi hát. Vì hát “bơm sức” cho tôi, giúp tôi không có thời gian lo sợ, suy nghĩ, khiến mình hao mòn hơn.

Điều tôi thích nhất ở giọng hát của mình là tình cảm

- Có bao giờ chị gục ngã trên sân khấu vì bệnh?

- Hình như chưa bao giờ thì phải. Có lẽ lý trí của tôi quá mạnh và đam mê ca hát quá lớn chăng? Khi hát, dường như tôi quên hết, không nhớ mình là con bệnh nữa. Nhưng một lần duy nhất tôi xỉu trên sân khấu, nhưng may mắn là đang diễn trong một buổi của hội y sĩ. Tôi vừa ngã, bác sĩ vội đỡ và cứu mình liền.



Đôi ba lần khác, tôi cảm thấy tối trước mắt. Biết mình sắp bị như lần trước, tôi liền nhẹ nhàng ngồi xuống, hoặc giả vờ buông lơi, vịn tay vào piano… Tôi rất sợ mình ngã xuống trước khán giả.

- Lúc nãy tôi hỏi anh Tuấn (chồng Ý Lan), anh có thích giọng hát của chị không? Anh nói giọng chị rất đặc biệt. Vậy với chị, chị có thích giọng hát của mình?

- Khi hát xong, tôi thường nghe lại tiếng hát của mình. Tôi nghe và tìm xem mình có mắc lỗi nào khi thể hiện bài hát không và xem những lỗi đó mình có thể học hỏi và sửa lại cho tốt hơn không. Nói như vậy hơi quá khắt khe với bản thân, nhưng đó là cách để tôi tự đào tạo mình, giúp mình hay hơn mỗi ngày.

Tôi cũng xin cảm tạ ơn trên đã cho tôi giọng hát. Điều làm tôi thích nhất ở giọng hát của mình là tình cảm (nghiêng vai cười điệu đàng). Những lúc hát quá để ý đến kỹ thuật, tôi biết mình mất đi một phần tình cảm, cảm xúc dành cho ca khúc và tôi hơi khó chịu. Nhiều khi nghe lại, tôi nghĩ mình nên thu lại câu hát đó để hoàn hảo hơn, nhưng nếu làm như vậy, tôi biết tình cảm dành cho bài hát lúc đó sẽ mất đi, sẽ đổi màu. Tôi không thích vậy.

(Anh Tuấn lại cười đỡ cho vợ: “Cứ 10 lần tôi nghe Lan hát cùng một bài,10 lần đó cảm xúc đều khác nhau. Giọng Lan lạ lắm, thay đổi theo tâm trạng”).

Để thất vọng, thất bại chỉ là nỗi buồn chứ không trở thành nỗi đau

- Trong thời gian qua, quãng đời nào chị thấy mình bình yên nhất?

- Mỗi quãng đời đều có khoảng bình yên của nó. Nếu bây giờ ngồi nhớ lại, có lẽ thời thơ ấu của tôi là êm đềm nhất. Tôi sống cùng kỷ niệm, luôn nhớ những kỷ niệm đẹp và lấy đó làm bình yên cho mình. Sự bình yên đó nuôi tôi từ hôm qua, hôm nay. Mỗi khi bước qua trăn trở, tôi biết rồi bình yên sẽ đến với mình. Vì những trăn trở rồi cũng sẽ qua và thành kỷ niệm.

- Có lần vấp ngã nào chị thấy mình khó gượng dậy? Vì đằng sau cuộc sống nhiều hy vọng, cũng có những lúc người ta thất vọng.

- Cái buồn, ui chao! Không có cái buồn nào buồn bằng cái buồn ngày hôm nay. Nếu ngồi đây nhớ lại 10 năm trước, tôi có nỗi buồn. Nhưng lúc đó, nỗi buồn nhiều hơn khi bây giờ mình ngồi nghĩ lại. Đã 52 tuổi, tôi hiểu ra một điều, những nỗi buồn đến với mình, thất vọng, thất bại trong đời sống, mình phải bình tĩnh hơn và lấy đó làm bài học chứ không nên thất vọng. Nó chỉ là nỗi buồn chứ không bao giờ để trở thành nỗi đau.

- Chị luôn thấy mình may mắn?

- Vâng, tôi luôn dùng hai chữ may mắn cho những trắc trở mình gặp phải (lại cười, mắt trong veo).




Ý Lan và câu chuyện về mẹ Thái Thanh


Ý Lan và mẹ Thái Thanh - Ảnh: nhân vật cung cấp

Từng xuất hiện rất nhiều trên các phương tiện truyền thông nhưng ca sĩ hải ngoại Ý Lan ít khi nói nhiều về người mẹ - danh ca Thái Thanh - như lần tâm sự này.
Trong chuyến về nước làm từ thiện, biểu diễn gần một năm trước cho tổ chức Đông Tây Hội Ngộ, Ý Lan từng nói không biết bao giờ quay lại vì sức khỏe. Căn bệnh ung thú vú hiểm nghèo đã qua nhưng vẫn không cho phép chị xem thường nó. Thật đáng mừng, vào ngày 29-30-31.5 tới đây, Ý Lan sẽ quay lại Việt Nam và biểu diễn tại phòng trà Văn Nghệ, TP.HCM.

* Chị có gặp khó khăn gì không khi nhận lời về nước hát lần này?

- Lần đầu tiên trở về hát cho chương trình thiện nguyện trước, tôi áy náy vô cùng vì đã chưa có dịp hát cho các fan thương mến của mình nghe. Vì thế, khi chủ nhân phòng trà Văn Nghệ là nhạc sĩ Vũ Xuân Hùng - Xuân Hòa lên tiếng mời về, tôi đã nhận lời ngay. Trước tiên vì tình cảm đặc biệt đối với chú Xuân Hùng và vì tôi vẫn mong được trình diễn cho các fan đã luôn yêu mến, chờ đợi Ý Lan trở về.


Từ khi trưởng thành, có một đàn con ngoan, Ý Lan càng hiểu hơn mỗi một ngày trong đời sống đều là “Ngày của mẹ”. Để nhắc nhở chính mình rằng ngày nào còn có mẹ là ngày mình còn hạnh phúc!

* Khán giả trong nước vẫn rất mong được hội ngộ cùng chị trong các show diễn lớn, tại sao chị lại nhận lời hát ở phòng trà, phải chăng vì sức khỏe?
- Điều này không liên quan đến sức khỏe, vì đã bay một chuyến bay dài từ Mỹ về lại quê nhà thì sức khỏe phải tốt (cười). Ở những show nhỏ, Ý Lan nghĩ đó là đêm của riêng mình và mình sẽ có nhiều thời giờ hát cho khán giả nghe. Từ trên sân khấu, Ý Lan vẫn có thể cảm nhận được mối dây tương quan với người nghe. Đối với Ý Lan, show lớn hay nhỏ đều trân quý như nhau, bởi mỗi một khán giả đến với tôi đều cho tôi một tình cảm to lớn. Sự có mặt của Ý Lan tại phòng trà Văn Nghệ lần này là một sự cân nhắc rất kỹ lưỡng bởi dù là nơi khung cảnh nho nhỏ nhưng làm cho Ý Lan gần gũi với khán giả hơn; cho Ý Lan những cảm xúc thật ấm cúng như hình ảnh của những “đêm màu hồng” năm nào cùng mẹ Thái Thanh đi diễn. Và một điều rất quan trọng nữa là tôi muốn đi thăm lại các trẻ em mồ côi, tàn tật, mà trong suốt hơn 10 năm qua tôi đã từng thăm và giúp đỡ như một trong những công việc thiện nguyện.


Ý Lan và các con - Ảnh: nhân vật cung cấp

Luôn có mẹ kề bên
* Chị được xem mẹ diễn từ lúc nào?
- Năm tôi 8 tuổi đã được đi theo mẹ đến những nơi thâu băng, thâu đĩa, truyền hình và đặc biệt là những buổi tối được xách ví cho mẹ đi cùng đến các phòng trà xem mẹ trình diễn. Cho đến năm Ý Lan được 13 tuổi thì mẹ không cho đi theo nữa vì “con gái của mẹ bắt đầu lớn rồi, không được tiếp tục đến phòng trà xem mẹ hát...” - mẹ Thái Thanh nói. Không được đi theo mẹ mỗi tối, cũng hơi buồn! Nhưng Ý Lan vẫn giúp mẹ chọn lựa áo dài, ví, giày và hoa tai để vào bộ chuẩn bị sẵn cho mẹ đi hát, và thức khuya đợi mẹ trở về. Khi mẹ về rồi lại leo vào giường ngủ chung với mẹ.

* Trong gia đình, Ý Lan là người nổi tiếng nhất, giống mẹ nhiều nhất so với các em. Chị có phải là con gái được cưng chiều nhất trong nhà?

- Ồ không! Các em của tôi mỗi người đều có một phẩm chất riêng rất đặc biệt, vì thế mẹ yêu các con mỗi người một kiểu.

* Khi đã trưởng thành, chị có còn gần gũi với mẹ không?

- Có chứ. Thời gian trôi qua, tuần hoàn với cuộc sống đơn giản của một người con gái đầu lòng, lúc nào tôi cũng bên cạnh mẹ để chia sẻ vui buồn và được nghe mẹ dạy dỗ qua những mẩu chuyện tâm sự của đời mẹ. Cho đến ngày hôm nay, nhà mẹ chỉ cách nhà Ý Lan có 2 đoạn đường ngắn. Hầu như mỗi buổi cơm tối với gia đình, tôi đều đón mẹ về ăn chung để mẹ không cảm thấy cô đơn. Mối dây liên hệ mật thiết này thật quý báu cho cuộc đời của Ý Lan, rồi lại tiếp tục truyền đến cho mối dây liên hệ giữa tôi và các con. Bây giờ ở tuổi ngoài 50 mà tôi vẫn cảm thấy bé nhỏ bởi có mẹ kề bên.

* Ngày của mẹ 10.5 vừa rồi, chị đã tặng gì cho mẹ mình?

- Chồng và các con của tôi đã đưa tôi và mẹ Thái Thanh đi ăn tiệc ở một nhà hàng, buổi tiệc rất vui. Ý Lan đã tặng cho mẹ một xâu chuỗi ngọc trai đẹp lắm (cười).

Dạy con theo cách của mẹ

* Nói vậy chắc hẳn mẹ đã ảnh hưởng cuộc sống chị rất nhiều! Sự nổi tiếng của bố mẹ có khi nào là áp lực cho cuộc sống Ý Lan?

- Mẹ tôi là một người đàn bà tình cảm và rất can đảm. Suốt thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành, hình ảnh của mẹ Thái Thanh âu yếm, chăm sóc và yêu thương các con đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều khi tôi làm mẹ của một đàn con. Sống với trách nhiệm, bảo bọc và dạy dỗ con cái, luôn luôn mềm mại trong tình yêu đối với các con. Tình cảm thiêng liêng của mẹ dành cho tôi là niềm hạnh phúc và cả sự may mắn vô bờ bến. Sự nổi tiếng của bố Lê Quỳnh và mẹ Thái Thanh là cả một gia tài dành riêng cho con cái. Ý Lan trở thành ca sĩ như ngày hôm nay là nhờ có cả hai yếu tố quan trọng mà bố mẹ đã để lại trong dòng máu của Ý Lan. Tôi có tiếng hát và kỹ thuật hát thừa hưởng từ mẹ, còn kỹ thuật trình diễn được thừa hưởng từ bố. Ý Lan cho đây là điều may mắn, chứ làm sao có thể nghĩ là một áp lực cho cuộc sống của mình.

* Bố mẹ chị có phải là người khó tính trong mắt con cái?

- Đối với riêng tình phụ tử và mẫu tử thì lúc nào gia đình Ý Lan cũng có sự yên ấm. Bố mẹ Ý Lan đã không còn sống chung với nhau từ khi Ý Lan 8 tuổi. Tuy nhiên, bố mẹ vẫn rất quý nhau và lịch sự với nhau, cho nên Ý Lan và các em trong gia đình đã quen một nếp sống cố định. Còn về tính tình, có những lúc bố mẹ uốn nắn các con để theo nền nếp căn bản (hơi khó!), nhưng luôn luôn đi đôi với tình cảm nhẹ nhàng (một ít chiều chuộng!) .

* Là người nối nghiệp mẹ, có khi nào mẹ chị không đồng ý về một phong cách, bài hát nào đó của con gái Ý Lan?

- À! Nói điều này thì sẽ rất dễ cho mọi người cảm nhận (nhất là những người đã làm mẹ) rằng: “Con tôi lúc nào cũng là số 1...” (cười).

* Hiện tại chị là mẹ của 6 người con. Cách sống, cách dạy dỗ con cái của mẹ Thái Thanh có giúp được chị thêm kinh nghiệm trong việc dạy con cái?

- Vâng, Ý Lan đã được ảnh hưởng ở nơi mẹ rất nhiều và học hỏi cách dạy dỗ con cái từ những kỷ niệm của mẹ. Bố mẹ tôi là nghệ sĩ nhưng rất “ngăn nắp” trong cuộc sống.

* Được biết 6 người con chị học giỏi, thông minh và có người có giọng hát giống mẹ. Khao khát lớn nhất của chị về các con là gì? Chị có muốn các con theo nghề mẹ?

- Tôi chỉ ao ước các con của mình lớn lên trở thành những con người hữu ích cho xã hội, sẽ luôn luôn gìn giữ đạo đức của một con người sống biết chia sẻ và quý sự tử tế. Tôi luôn luôn khuyên bảo các con học hành đến nơi đến chốn (giống như mẹ Thái Thanh đã khuyên bảo Ý Lan). Còn về vấn đề ca hát, chắc chắn tôi không thể ngăn cản ý thích các con được, vì di truyền mà! Các con của tôi đều thích hát cả.

Ý Lan sống theo từng ngày, và mong rằng mỗi một ngày sẽ mang lại kết quả tốt thông qua công việc. Và ước mơ sao tiếng hát Ý Lan vẫn tiếp tục đến với khán thính giả khắp mọi nơi...

Dạ Ly (thực hiện)
Nguồn sưu tầm by Ngoan Trương Công


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét