Dưới ảnh hưởng của cơn bão thực dân “mưa Âu gió Á”, bên cạnh sự tồn tại ngàn năm rủ bóng của giá trị cũ thì đầu thế kỷ 20, “những cái Tôi” bắt đầu chộn rộn, đảo lộn. Các giai tầng mới ra đời, những hệ lụy văn hóa trộn lẫn.
Khi Nguyễn Bính viết “Chân quê” thì cô gái mặc yếm lụa sồi, cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen ngày xa xưa ấy đã ít nhiều phấn hương thị thành, trở về soi bóng và khuấy động vẻ tĩnh lặng của giếng làng Khổng giáo. Và trong cuộc chuyển giao lịch sử ấy, tôi muốn kể lại chân dung hai "cô hàng" đầu tiên của làng Tân nhạc Việt Nam, một quen thuộc, một lạ lẫm của cái buổi ban đầu lưu luyến ấy, đó là “Cô hàng nước” của nhạc sĩ Vũ Huyến và “Cô hàng cà phê” của nhạc sĩ Canh Thân.
Vũ Huyến là con trai của Vũ Huân, hai cha con đều là những kịch sĩ có tiếng của đất Bắc thời đó. Theo nhiều người kể lại, Vũ Huyến rất sáng sân khấu, da trắng, mặt mũi thanh tú, dấp dáng thư sinh và đóng kịch rất có duyên..
Ngoài kịch sĩ, ông được biết đến với vai trò là một nhạc sỹ với khá nhiều ca khúc như “Lời cầu nguyện”, “Mây vẫn còn bay”, “Một mai ly biệt”, “Vào mộng”, “Trao nhau lời cuối”… nhưng nổi tiếng nhất là “Cô hàng nước” (1952), với bút hiệu là Vũ Minh. Đây là tên ghép của ông với người vợ đầu tiên tên Minh Hoan. Sau này, ông tái hôn với nghệ sỹ Linh Sơn nhưng cuộc hôn nhân không bền và sự nghiệp diễn xuất của cả hai người đều xuống dốc. Vũ Huyến mất năm 1995.
Khi nhắc “Cô hàng nước”, nhiều người thường nhớ tới Sỹ Phú bởi tông giọng nhẹ, nhung mềm, gần như thủ thỉ mà cũng hết sức hào hoa, lôi cuốn nhưng tôi vẫn thích chính Vũ Huyến thể hiện ca khúc này hơn. Lần đầu tiên nghe, tôi có cảm giác như ông đang khề khà kể chuyện tình bằng hơi men, cứ gà gật, lắc lư theo dòng hoài niệm, mỗi câu phát ra tựa như động tác ngửa cổ dốc một ngụm rượu cay vào lòng; thậm chí, ngay cả đoạn “Tình tính tang, tang tính tình…” có vẻ rộn ràng, tươi vui thì vẫn là cái lắc lư của hơi men, của lòng người đang chao đảo nhung nhớ. Thỉnh thoảng, người hát ngồi đờ đẫn, ngây dại, vừa khít các đoạn lặng im lìm của ca khúc. Những lúc như thế, hơi phát ra từ giọng ông như đang bay theo hơi rượu phảng phất cay cay, nồng nồng như buồn buồn, nhớ nhớ.
Nhạc sĩ Vũ Huyến.
Trên nền nhạc lắc lư đủ mọi cung bậc, chân dung cô hàng xuất hiện:
“Tôi kể rằng đầu làng Ngũ Xá có nàng
Một nàng bán nước chè xanh
Người đâu trông mà duyên dáng
Và cô em chừng đôi tám…
Miệng cô như là hoa
Đóa hoa thật tươi, trông càng say đắm.
Mắt cô đưa tình khiến bao chàng trai ngất ngây vì cô mỗi khi qua hàng...”.
"Cô hàng" đầu tiên của làng Tân nhạc làm nghề bán nước chè xanh ở đầu làng Ngũ Xá, tuổi chừng mười tám đôi mươi. Dưới đôi mắt của kẻ si tình, cô hàng nước vô danh bình dị hiện lên đầy duyên dáng, tình tứ, vốn là những nét đẹp đặc trưng của các cô gái Bắc Bộ xưa. Cô có đôi mắt nhung huyền, má lúm đồng tiền và “xinh quá xinh là xinh”. Cũng như bao chàng trai ghé qua hàng cô, chàng trai trong bài hát cũng đem lòng si mê. Nhưng chàng si mê trong nín thinh, si mê từ xa, lằng lặng mà ngắm nghía, nhớ nhung.
Bởi yêu đơn phương nên chàng cũng tưởng tượng ra viễn cảnh “khắp xóm làng cùng ra xem a, người ta cầu chúc chú rễ mới cùng cô dâu sống đến bạc đầu”. Ở đây, giọng điệu bài hát xôn xao lạ kỳ. Nhưng mà khi chàng về “thì em đã rời nơi ấy, để cho quán hàng lạnh lẽo”. Giọng chuyển sang màu buồn bã, nuối tiếc. Chàng trai chỉ còn ngậm ngùi lời tỏ tình muộn màng “Ơi hỡi nàng ơi, biết cho lòng anh, đã bao năm trước, anh đã yêu nàng”.
Chẳng biết cô hàng nước về nơi nào, trời có xanh trong mắt em cười? Cô có biết ở làng mình năm xưa, có anh chàng đã từng bộc bạch “Tôi còn có mỗi cây đàn, tôi đem bán nốt tôi theo cô hàng chè xanh” hay không. Chỉ biết người ở lại, nghiêng ngóng mãi một đời không thôi.
Như đã nói, cơn bão thực dân “mưa Âu gió Á” đã nhào nặn ra một giai cấp mới, đó là giai cấp tư sản. Chủ nghĩa tư bản và văn hóa phương Tây dần dần xâm nhập vào tường thành phong kiến Việt Nam. Giai cấp tư sản và một bộ phận tiểu tư sản lớp trên bắt đầu lối sinh hoạt thành thị mới với nhiều tiện nghi theo văn minh Tây phương. Họ ở nhà lầu, dùng quạt điện, đi nghe hòa nhạc; chối bỏ áo dài khăn đóng, đi xe tay và uống trà mà thay vào đó là Âu phục, đi xe đạp và uống cà phê.
Nguyễn Trương Quý, tác giả của nhiều tập tản văn về Hà Nội, trong một bài viết của mình từng kể lại cà phê vốn là thức uống dễ thấy ở Sài Gòn, nhưng sự có mặt của nó trong đời sống Hà Nội nói riêng và miền Bắc nói chung chỉ nổi lên khi đường sắt Đông Dương khánh thành năm 1936, đi mất 40 giờ, nhanh hơn so với đường tàu biển đi cả tháng trời; khi ấy cà phê mới có được giá rẻ hơn và bán rộng rãi hơn.
Cùng với sự tăng lên không ngừng của bộ phận công chức và trung lưu thành thị, không gian văn hóa cà phê dần trở thành một ý niệm quen thuộc; tuy nhiên nó vẫn còn mới mẻ, lạ lẫm với văn hóa làng xã tại các thôn quê. Từ cô hàng nước của Vũ Minh tới cô hàng cà phê của Canh Thân là cả một sự chuyển dịch văn hóa không ngừng mà ở đó mỗi đại diện được xem như một di chỉ văn hóa.
Cái tên Canh Thân cho ta thấy cách đặt tên rất Việt Nam, song buổi giao thời nhập nhằng đã làm nên một Canh Thân rất Tây. Ông là tác giả của các bản nhạc vui tươi, hài hước, nhộn nhịp như “Đi với tôi đến chốn trời xa”, “Túi đàn”, “Khúc ca mùa hè”…, “Cô hàng cà phê” là ca khúc nổi tiếng nhất của ông. Mặc dù sáng tác không nhiều nhưng cái tên Canh Thân vẫn được nhiều người yêu mến và nhớ đến. Ông là thành viên của nhóm Đồng Vọng cùng với Hoàng Quý, Phạm Ngữ, Tô Vũ, Văn Cao (thành lập năm 1953), theo xu hướng nhạc hùng có nội dung ca ngợi đất nước, ca ngợi truyền thống anh hùng của dân tộc.
Theo nhiều người kể lại, "cô hàng" trong ca khúc là một người đẹp vừa qua một mối tình buồn, ngồi giữ két cho gia đình mở quán cà phê ở vùng chợ Đại (Cống Thần – Ninh Bình) thuộc vùng tản cư chiến khu III, khi cà phê đã trở thành một thứ đồ uống phổ biến giữa một không gian có phần tạm bợ của thời chiến. "Cô hàng" làm cho “lắm anh điên cuồng” ấy chính là nữ ca sỹ Thái Hằng (sau này là vợ của nhạc sỹ Phạm Duy).
Nhạc sĩ Canh Thân.
“Ở chợ Dầu có hàng cà phê,
Có một cô nàng be bé xinh xinh.
Cô hay cười hồn xuân phơi phới,
Cứ xem dáng người mới chừng đôi mươi”
Cùng mô tuýp với “Cô hàng nước”, "cô hàng" thứ hai của làng Tân nhạc Việt Nam cũng là một "cô hàng" xinh xắn, trẻ trung, phơi phới. "Cô hàng" cà phê ngồi ở chợ Dầu (tên đã thay đổi so với thực tế) làm cho bao gã thiếu niên đa tình say mê, đến nỗi “đi đâu cũng ghé qua hàng, mong trông thấy bóng cô nàng, thì trong lòng chàng mới yên”. Và trong số các chàng nho nhỏ ấy, có anh chàng đã “rạt rào muốn xiêu”.
Không chỉ có thế, tác giả để cho một anh chàng nữa xuất hiện, cũng yêu quá hóa như điên rồ đến nỗi thất tình mắc phải căn bệnh tương tư “Chiếc thân bơ phờ dường như muốn chờ một kiếp ma”. Để rồi, khi "cô hàng" biết yêu thì anh chàng cũng sắp tới thiên đàng”. Chẳng biết sau đó cô hàng sống như thế nào nhưng riêng chút tình muộn kia cũng để lại bao nỗi xót xa cho lòng người.
Và anh chàng tự sự trong ca khúc vẫn mơ mãi "cô hàng" với bàn tay ngà năm xưa.
Với nhịp điệu khá lạ so với mặt bằng chung của âm nhạc lúc đó, phảng phất chút dân ca, vừa ngẫu hứng, vừa duyên dáng, “Cô hàng cà phê” không chỉ được trình bày thường xuyên qua làn sóng điện thời bấy giờ mà còn là ca khúc yêu thích của nhiều thế hệ. Và nói đến ca khúc này, mặc dù có nhiều người thể hiện rất thành công như tài tử Ngọc Bảo, Vũ Khanh, Vũ Huyến… nhưng người ta vẫn nhắc nhiều tới Sỹ Phú và gần như đây là ca khúc ghi dấu ấn của nam ca sĩ này. Đây là ca khúc đáng kể nhất trong sự nghiệp của nhạc sĩ Canh Thân bởi sức nặng biểu tượng văn hóa mới mà nó mang lại– văn hóa đô thị, đi cùng đó là bao đổi thay như vũ bão về sau này.
Hai ca khúc ra đời vào những năm đầu tiên của nền Tân nhạc nước nhà – vào quãng trước và sau Cách mạng tháng Tám, được viết theo dạng truyện ca và hai tác giả đều mượn lối kể tâm tình từ dân ca của nhân dân lao động để thể hiện tình cảm, cách tư duy trước cuộc đời. Nếu “Cô hàng nước” vay mượn điệu hò ơi để một mình tự sự, dàn trải, sâu lắng thì “Cô hàng cà phê” phảng phất, luyến láy chút ca dao và truyện Kiều. Hai ca khúc gắn liền với hai hình ảnh yêu kiều dù là cô hàng nước bình dị ta vẫn thấy đâu đó ở thôn quê hay cô hàng cà phê, sản phẩm của cuộc của cuộc khai thác thuộc địa từ văn minh phương Tây. Và từ cô hàng nước của Vũ Huyến tới cô hàng cà phê của Canh Thân, cả dân tộc đã đi một bước đi lớn về xã hội, văn hóa.
Hai ca khúc này cùng với “Cô lái đò” (Nhạc: Nguyễn Đình Phúc, Thơ: Nguyễn Bính) và “Cô láng giềng” (Hoàng Quý) đều “là những bài hát lãng mạn, những khúc tình ca mà hầu hết các nhạc sĩ Việt Nam trong giai đoạn khai hoa nở nhụy đầu tiên của mình đều nói lên những cảm xúc nồng cháy, bộc lộ tâm tình sâu kín của mình đối với thiên nhiên, đối với quê hương, làng xóm, đối với những người thân yêu. Những nét nhạc, lời ca bật ra một lúc xuất thần nào đó đã để lại dấu ấn của tác giả và gieo vào lòng người nghe những ấn tượng khó phai mờ…” (nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương).
Theo yume.vn
Donna, Donna - Bài hát lay động biết bao tâm hồn người yêu nhạc
Tác giả: Itzhak Katsenelson; Nhạc: Scholem Secunda và Aaron Zeitlin
Bài hát được viết lời bởi nhà văn Do Thái Itzhak Katsenelson (1886-1944) ở khu định cư Do Thái tại Warsaw (Warsaw Ghetto) Ba Lan khi gia đình ông bị Đức Quốc Xã chuyển đến trại tập trung Auschwitz. Bài thơ được viết nguyên bản bằng tiếng Yiddish của Do Thái, tựa gốc là Dos Kalbl (Con cừu) và được Scholem Secunda (1894 - 1974) và Aaron Zeitlin (1889 - 1973) phổ nhạc.
Secunda là người đầu tiên dịch bài hát sang tiếng Anh nhưng bản này không gây được tiếng vang. Vào khoảng năm 1956, Arthur Kevess và Teddi Schwartz dịch lại bài hát với tên "Donna Donna" và gây một chấn động lớn trong làng giải trí.
Khi Joan Baez lần đầu thu âm bài hát này trong album Joan tháng 10 năm 1960 đã ghi sau bìa dĩa tên của Secunda và Zeitlin (người phổ nhạc trong bản gốc). Donovan cũng biểu diễn bài này khá thành công năm 1965; tiếp đến nó xuất hiện trong album tổng hợp mang tựa "More Chad & Jeremy", và do chính bộ đôi này hát.
Bài hát về sau được nhiều người hát lại như ca sĩ nhạc đồng quê Julie O'Rielly năm 1975 tuy nhiên tên tuổi của bài hát được gắn với Joan Baez do sự diễn tả hết sức biểu cảm tuyệt vời khi biểu diễn. Một trong những lý do khiến bài hát cũng như Joan Baez gần gũi với khán giả Việt Nam là do cô là một trong những ca sĩ phản đối chiến tranh Việt Nam và cô đã từng đến Hà Nội năm 1972 và thoát chết trong những đợt bỏ bom tại đây. Donna Donna đã được dịch sang tiếng Đức, Hà Lan, Anh, Pháp....
Bản tiếng Pháp của bài hát này hiện đến nay vẫn chưa rõ ai là tác giả, tuy nhiên có rất nhiều người nhầm lẫn nguyên gốc của Donna Donna là từ tiếng Pháp. Trong tiếng Pháp bài hát có tên Le Petit Garçon, do Claude François trình bày.
Donna Donna không đơn thuần là một bài hát hay. Nó mang trên mình rất nhiều sự kiện lịch sử và một quá khứ bi thương gắn liền với Chiến tranh thế giới II, với những người Do Thái châu Âu và với cả các cuộc phản chiến Mỹ - Việt Nam.
Bài hát được viết lời bởi nhà văn Do Thái Itzhak Katsenelson (1886-1944) ở khu định cư Do Thái tại Warsaw (Warsaw Ghetto) Ba Lan khi gia đình ông bị Đức Quốc Xã chuyển đến trại tập trung Auschwitz. Bài thơ được viết nguyên bản bằng tiếng Yiddish của Do Thái, tựa gốc là Dos Kalbl (Con cừu) và được Scholem Secunda (1894 - 1974) và Aaron Zeitlin (1889 - 1973) phổ nhạc.
Secunda là người đầu tiên dịch bài hát sang tiếng Anh nhưng bản này không gây được tiếng vang. Vào khoảng năm 1956, Arthur Kevess và Teddi Schwartz dịch lại bài hát với tên "Donna Donna" và gây một chấn động lớn trong làng giải trí.
Khi Joan Baez lần đầu thu âm bài hát này trong album Joan tháng 10 năm 1960 đã ghi sau bìa dĩa tên của Secunda và Zeitlin (người phổ nhạc trong bản gốc). Donovan cũng biểu diễn bài này khá thành công năm 1965; tiếp đến nó xuất hiện trong album tổng hợp mang tựa "More Chad & Jeremy", và do chính bộ đôi này hát.
Bài hát về sau được nhiều người hát lại như ca sĩ nhạc đồng quê Julie O'Rielly năm 1975 tuy nhiên tên tuổi của bài hát được gắn với Joan Baez do sự diễn tả hết sức biểu cảm tuyệt vời khi biểu diễn. Một trong những lý do khiến bài hát cũng như Joan Baez gần gũi với khán giả Việt Nam là do cô là một trong những ca sĩ phản đối chiến tranh Việt Nam và cô đã từng đến Hà Nội năm 1972 và thoát chết trong những đợt bỏ bom tại đây. Donna Donna đã được dịch sang tiếng Đức, Hà Lan, Anh, Pháp....
Bản tiếng Pháp của bài hát này hiện đến nay vẫn chưa rõ ai là tác giả, tuy nhiên có rất nhiều người nhầm lẫn nguyên gốc của Donna Donna là từ tiếng Pháp. Trong tiếng Pháp bài hát có tên Le Petit Garçon, do Claude François trình bày.
Donna Donna không đơn thuần là một bài hát hay. Nó mang trên mình rất nhiều sự kiện lịch sử và một quá khứ bi thương gắn liền với Chiến tranh thế giới II, với những người Do Thái châu Âu và với cả các cuộc phản chiến Mỹ - Việt Nam.
Lời bài hát Donna Donna (Tiếng Anh)
On a wagon, bound for market, there's a calf with a mournful eye.
High above him there's a swallow, winging swiftly through the sky.
Ref. How the winds are laughing
They laugh with all their might
Laugh and laugh the whole day through
and hafl the summer's night
Donna, Donna, Donna, Donna...
"Stop complaining!" said the farmer,
"Who told you a calf to be?
Why don't you have wings to fly with like the swallow so proud and free?".
Calves are easily bound and slaughtered never knowing the reason why.
But whoever treasures freedom like a swallow has learned to fly
High above him there's a swallow, winging swiftly through the sky.
Ref. How the winds are laughing
They laugh with all their might
Laugh and laugh the whole day through
and hafl the summer's night
Donna, Donna, Donna, Donna...
"Stop complaining!" said the farmer,
"Who told you a calf to be?
Why don't you have wings to fly with like the swallow so proud and free?".
Calves are easily bound and slaughtered never knowing the reason why.
But whoever treasures freedom like a swallow has learned to fly
Dịch nghĩa bản Anh: Dona Dona
1. Trên chuyến xe bò hướng về chợ
chú bò con buồn phiền mắt ngó
trên trời cao cánh én xoải dài
bay xa tắp qua bầu trời đó
Đàn gió kia đang cười ngất
cười như không có ngày mai
tiếng cười như vang vọng mãi
suốt cả ngày dài, qua cả đêm hè sâu....
(Dona dona dona dona)4
2.Than phiền cái chi, người nông phu nói,
mi là bò con, khóc cái gì
ai bảo mi không có cánh bay đi
như én đó, hiên ngang đầy kiêu hùng đó
3. Làm kiếp bò, để người bắt giết,
có bao giờ bò biết lý do tại sao đâu
nhưng ai yêu quý quãng trời không độc lập
phải như én, tập bay cao bay xa mãi...
chú bò con buồn phiền mắt ngó
trên trời cao cánh én xoải dài
bay xa tắp qua bầu trời đó
Đàn gió kia đang cười ngất
cười như không có ngày mai
tiếng cười như vang vọng mãi
suốt cả ngày dài, qua cả đêm hè sâu....
(Dona dona dona dona)4
2.Than phiền cái chi, người nông phu nói,
mi là bò con, khóc cái gì
ai bảo mi không có cánh bay đi
như én đó, hiên ngang đầy kiêu hùng đó
3. Làm kiếp bò, để người bắt giết,
có bao giờ bò biết lý do tại sao đâu
nhưng ai yêu quý quãng trời không độc lập
phải như én, tập bay cao bay xa mãi...
Lời bài hát: Le Petit Garçon - Dona Dona (Tiếng Pháp)
Il était une fois un petit garçon
Qui vivait dans une grande maison
Sa vie n'était que joie et bonheur
Et pourtant au fond de son cœur
Il voulait devenir grand
Rêvait d'être un homme.
Chaque soir il y pensait
Quand sa maman le berçait
Donna Donna Donna Donna
Tu regretteras le temps
Donna Donna Donna Donna
Où tu étais un enfant
Puis il a grandi, puis il est parti
Et il a découvert la vie
Les amours déçues, la faim et la peur
Et souvent au fond de son cœur
Il revoyait son enfance
Rêvait d'autrefois
Tristement il y pensait
Et il se souvenait
Parfois je pense à ce petit garçon,
Ce petit garçon que j'étais.
Qui vivait dans une grande maison
Sa vie n'était que joie et bonheur
Et pourtant au fond de son cœur
Il voulait devenir grand
Rêvait d'être un homme.
Chaque soir il y pensait
Quand sa maman le berçait
Donna Donna Donna Donna
Tu regretteras le temps
Donna Donna Donna Donna
Où tu étais un enfant
Puis il a grandi, puis il est parti
Et il a découvert la vie
Les amours déçues, la faim et la peur
Et souvent au fond de son cœur
Il revoyait son enfance
Rêvait d'autrefois
Tristement il y pensait
Et il se souvenait
Parfois je pense à ce petit garçon,
Ce petit garçon que j'étais.
Dịch nghĩa bản tiếng Pháp: Dona Dona
Ngày xửa ngày xưa, có chú bé nọ
Sống trong 1 ngôi nhà lớn
Cuộc đời chú chỉ có niềm vui và hạnh phúc
Vậy mà sâu trong thẳm trong trái tim chú bé
Chú muốn trở thành người lớn
Chú mơ được trở thành một người đàn ông
Mỗi tối chú đều mơ về điều đó
Khi mẹ yêu nhẹ nhàng đưa nôi
Donna donna donna donna
Con sẽ tiếc nuối quãng thời gian
Donna donna donna donna
Khi con còn là 1 đứa trẻ
Rồi 1 ngày lớn khôn
Chú cất bước ra đi
Để khám phá cuộc sống xung quanh
Với những cuộc tình đầy chán chường, thất vọng
Với cái đói lạnh và sự sợ hãi
Và thường xuyên, sâu trong trái tim chú
Chú hồi tưởng lại tuổi thơ
Mơ về ngày xưa
Một cách buồn rầu, chú nghĩ tới
Và chú nhớ lại....
Donna donna donna donna
Con sẽ tiếc nuối quãng thời gian
Donna donna donna donna
Khi con còn là 1 đứa trẻ
Đôi khi tôi nghĩ về chú bé này
Cũng là 1 thời tuổi thơ tôi
Người Việt Nam biết đến bản nhạc Donna Donna với 2 lời Việt viết cho ca
khúc này. Đầu tiên với tựa đề “Tiếc Thương” do Tuấn Dũng (ban nhạc Mây
Trắng) viết trong thập niên 60. Và bản “Donna Donna” do NS Trần Tiến
viết năm 1992 (trong CD Du ca Đồng Quê).Sống trong 1 ngôi nhà lớn
Cuộc đời chú chỉ có niềm vui và hạnh phúc
Vậy mà sâu trong thẳm trong trái tim chú bé
Chú muốn trở thành người lớn
Chú mơ được trở thành một người đàn ông
Mỗi tối chú đều mơ về điều đó
Khi mẹ yêu nhẹ nhàng đưa nôi
Donna donna donna donna
Con sẽ tiếc nuối quãng thời gian
Donna donna donna donna
Khi con còn là 1 đứa trẻ
Rồi 1 ngày lớn khôn
Chú cất bước ra đi
Để khám phá cuộc sống xung quanh
Với những cuộc tình đầy chán chường, thất vọng
Với cái đói lạnh và sự sợ hãi
Và thường xuyên, sâu trong trái tim chú
Chú hồi tưởng lại tuổi thơ
Mơ về ngày xưa
Một cách buồn rầu, chú nghĩ tới
Và chú nhớ lại....
Donna donna donna donna
Con sẽ tiếc nuối quãng thời gian
Donna donna donna donna
Khi con còn là 1 đứa trẻ
Đôi khi tôi nghĩ về chú bé này
Cũng là 1 thời tuổi thơ tôi
Nhiều nghệ sĩ Việt Nam đã thể hiện rất thành công bài hát nổi tiếng này, có thể kể tên một số như: Tam ca Áo trắng, Mai Khôi...
Là một bản nhạc Country nổi tiếng thế giới và được dịch ra nhiều thứ ngôn ngữ, Donna Donna lay động biết bao tâm hồn. Vượt qua những rào cản ngôn ngữ thông thường, với giai điệu đẹp như lời hát ru, man mác buồn, âm hưởng của bản nhạc vẫn luôn chiếm một vị trí quan trọng trong lòng người yêu nhạc.
Bản nguyên gốc tiếng Yiddish do Chava Alberstein trình bày. Nghe bài hát nguyên gốc này, chúng ta sẽ thấy nét nhạc khá lạ với cao độ, cũng như cách luyến láy khá khác so với bản thu âm tiếng Anh vốn quen nghe. Có lẽ chất nhạc dân gian, đồng quê và tâm hồn người Yiddish ở bản nhạc này là rõ nét nhất.
‘November Rain’ - cơn mưa bất tận của tháng 11
Ra đời vào năm 1992, November Rain là một trong những ca khúc nổi tiếng
nhất của nhóm Guns N’ Roses. Đến nay, sau 20 năm, nó vẫn có sức sống
tiềm tàng, ảnh hưởng mãnh liệt tới hàng triệu người yêu nhạc trên thế
giới.
“… When I look into your eyes
I can see a love restrained
But darlin’ when I hold you
Don’t you know I feel the same
‘Cause nothin’ lasts forever
And we both know hearts can change
And it’s hard to hold a candle
In the cold November rain…”
“… Khi anh nhìn vào đôi mắt em
Anh thấy một tình yêu kìm nén
Nhưng em có biết rằng khi ôm em
Anh cũng cảm thấy những điều như vậy
Bởi chẳng có điều có thể kéo dài mãi mãi
Chúng ta đều biết con tim sẽ có ngày đổi thay
Thật khó để giữ một ngọn nến bùng cháy
Trong cơn mưa lạnh buốt của tháng 11…”
Nhóm nhạc Rock nổi tiếng Guns N' Roses.
Khi November Rain ra mắt, nhiều khán giả không khỏi thắc mắc tại sao Axl Rose - thủ lĩnh nhóm Guns N’ Roses và cũng là tác giả bài hát - không đặt tiêu đề October Rain, December Rain hay một cơn mưa trong lành của mùa hè. Tuy nhiên khi những giai điệu Piano đầu tiên đầy mê hoặc được cất lên, một không gian se lạnh, trống vắng nhưng đầy da diết, miên man lan tỏa đến người nghe. Đó chỉ có thể là một cơn mưa tháng 11 – một cơn mưa với những cảm xúc lẫn lộn cùng bao hoài niệm về quá khứ.
Cơn mưa tầm tã ấy ùa đến mang theo sự lạnh lẽo nhưng cũng trôi đi rất nhanh. Tình yêu cũng vậy, đến bất ngờ rồi ra đi và chẳng ai có thể biết được sự thay đổi của nó. Còn lại sau đó là những trái tim cô độc vẫn khẽ run rẩy khi bước đi dưới cơn mưa lạnh lẽo của tháng 11. Tới một lúc nào đó, giông tố sẽ qua đi và thắp lên những ngọn lửa mới.
“… And when you fears subside
And shadows still remain
I know that you can love me
When there’s no one left to blame
So never mind the darknest
We still can find a way
‘Cause nothin’ lasts forever
Even cold November rain…”
“… Khi nỗi sợ hãi đã lắng dịu
Và bóng tối vẫn còn bao quanh em
Anh biết em có thể yêu anh
Khi chẳng còn gì để vương vấn
Hãy đừng bận tâm về bóng tối
Chúng ta sẽ vẫn tìm ra một lối đi
Vì chẳng có gì có thể tồn tại mãi mãi
Kể cả cơn mưa tháng 11 lạnh lẽo kia…”
Những giai điệu chan chứa tình cảm mãnh liệt, khắc khoải của November Rain đã truyền cảm hứng đến bao người nghe suốt hai thập kỷ qua. Những ngày mưa tháng 11 của những năm 1990, dễ dàng bắt gặp tiếng Guitar dữ dội của Slash phát ra từ chiếc radio trong căn gác nhỏ như xua tan bớt đi cái giá rét của mùa đông. Tới thập niên 2000, November Rain lại vang lên đầy mơ màng, khơi gợi sự hoài cổ trong những quán café – nơi nhiều vị khách vãng lai đang trầm ngâm bên cửa sổ trước cơn mưa ào ạt của ngày đầu đông.
Và ngày nay, November Rain vẫn mang đến sự da diết khó tả, đủ sức khiến bao người phải khựng lại mỗi khi bắt gặp giai điệu quen thuộc ấy dù là trên đường phố, trong những trung tâm thương mại hiện đại, hào nhoáng hay đơn giản chỉ là một bài hát bất kỳ như bao bài hát khác trong chiếc máy nghe nhạc hàng ngày.
MV của November Rain đến giờ vẫn được coi là một tuyệt tác trong lịch sử âm nhạc thế giới. Người hâm mộ có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được hình ảnh Slash đứng trước giáo đường và cất lên những khúc solo guitar chất chứa bao nỗi niềm chạm tới trái tim người nghe. Một chút day dứt, chút cay đắng, chút xót xa… hòa quyện với sự giao thoa của đất trời trong khung cảnh hùng vĩ, rộng lớn và cô đơn.
Khi cơn mưa ập đến trong tiệc cưới của hai nhân vật chính (Axl Rose và Stephanie Seymour thủ vai), mọi vị khách cuống cuồng bỏ chạy và cô dâu ngã xuống. Cô từ giã cõi đời vào ngày hạnh phúc nhất, để lại chàng trai với một nỗi bất hạnh, sự đau khổ tột cùng. Hình ảnh buồn lãng mạn của November Rain trong đoạn kết video đã in sâu trong tâm trí hàng triệu người. Chàng trai đứng cô đơn dưới mưa bên nấm mộ của người yêu. Nước mưa làm phai đi màu đỏ của đóa hoa, khiến nó trở thành màu trắng, tượng trưng cho một thứ gì đó thuần khiết và quá đỗi mong manh của tình yêu, của hạnh phúc.
Tình yêu không thể là mãi mãi nhưng nó luôn là nguồn cảm hứng bất tận tạo nên những câu chuyện vĩ đại. Một tháng 11 nữa lại về mang theo những cơn mưa mùa đông lạnh giá. Vào những ngày này, November Rain tiếp tục đắm say và gợi lên những cảm xúc bâng khuâng cho bao thế hệ người nghe, như nó vẫn thế 20 năm qua. Trong nhịp sống hối hả và quay cuồng của hôm nay, đôi khi chúng ta cũng cần có một khoảnh khắc tĩnh lặng trong tâm hồn để hồi tưởng về ngày hôm qua và tận hưởng cảm giác bình yên với một bài hát xưa cũ.
“… Sometimes I need some time
On my own
Sometimes I need some time
All alone
Everybody needs some time
On their own
Don’t you know you need some time
All alone…”
“… Đôi khi anh cần chút thời gian
Cho riêng mình
Đôi khi anh cần những khoảng trống
Cô độc
Ai cũng cần có khoảng thời gian
Cho riêng mỗi người
Em có biết rằng đôi khi em cũng cần
Những lúc cô độc…”
Nguồn sưu tầm by Ngoan Trương Công
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét